—"Lan Tình, cậu biết trông cậu bây giờ giống cái gì không?"
—"Một con chó hoang điên vì bảo vệ chủ nhân."
Lưỡi dao trong tay Lan Tình đặt ngay cổ Lạc Thức Vi, lưỡi thép khẽ nghiêng một chút, đủ để rạch một đường mảnh trên lớp da mịn, máu ứa ra, đỏ tươi chảy xuống. Trước ánh mắt căng thẳng của đám đông, gương mặt hắn tối sầm lại, vặn vẹo thành một nụ cười lạnh đến thấu xương, giọng cười trào phúng như dao cắt:
“Phế vật không có dị năng mà cũng dám mò tới tận cửa? Giám ngục trưởng của các người tự tin quá đấy.”
Trên quân phục của Lạc Thức Vi là lớp giáp chắn công nghệ tối tân nhất của Liên Bang, thậm chí còn có thể chống đỡ cả quang pháo. Thế nhưng con dao trong tay Lan Tình lại dễ dàng xuyên qua vai hắn như lưỡi dao nóng rạch qua bơ, máu bắn tung tóe. Hắn khẽ cười, thì thầm bên tai:
“Giám ngục trưởng trông có vẻ… được cái ngục giam này nuông chiều đến mức vô dụng rồi.”
Ác ý như đầm lầy, từng lớp từng lớp kéo người ta xuống đáy.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT