Đạp, đạp, đạp.
Một thân hưu nhàn phục thanh niên đi trong bệnh viện, trên hành lang, gặp thoáng qua một đôi vợ chồng trẻ. Hắn dừng lại ở phòng bệnh trước, mũ lưỡi trai khẽ nâng, xuyên qua cửa kính nhìn vào bên trong.
Một nhóm bác sĩ đang vây quanh giường bệnh làm kiểm tra, từ góc nhìn của hắn, vừa lúc có thể thấy được khuôn mặt gầy gò của Việt Kiều, với đôi môi mỏng nhấp chặt lại.
Lạc Thức Vi hít một hơi, hơi dừng lại, cảm thấy một chút đau đớn.
【 Ca, ta còn chưa nuôi lớn cây non, mà đã suýt nữa bị Nguyên Diệc Kỳ kia đâm cho đứt luôn. 】 Hắn hít mạnh một hơi, cảm giác như sắp chết vì đau đớn: 【 Ta bây giờ cảm thấy, tâm trạng của ta đang ẩn ẩn bị đau. 】
【……】
Mai Vân Đình cùng bác sĩ Herbert đi ra, thấy Lạc Thức Vi đứng ngoài phát ngốc, nàng tức giận trừng mắt nhìn hắn, nói: “Lạc Thức Vi, ngươi còn biết tới sao? Ngày thường cứ một miệng ‘ca ca’, nhưng khi xảy ra chuyện, một vòng đều không thấy bóng dáng ngươi đâu, hắn thật là quá thương ngươi.”
Lạc Thức Vi nhìn vào người nằm trên giường bệnh, không chớp mắt, hỏi nàng: “Việt ca hiện tại thế nào?”
“Tích cực phối hợp điều trị, thái độ rất bình thản và ổn định, nhưng mà……” Mai Vân Đình thở dài, nói: “Cái thương kia đánh đúng vào điểm yếu của cổ tay hắn, bác sĩ Herbert nói xác suất khỏi hẳn không cao, ít nhất phải dưỡng bệnh nửa năm, dưỡng tốt rồi sau này cũng phải hạn chế vận động mạnh.”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT