Chiếc lồng sắt đồ sộ nhốt kín năm sáu người, bên trong có kẻ ăn mày đang gào lên điên cuồng, lấy gậy sắt nện liên hồi vào song chắn, chửi rủa om sòm bằng thứ ngôn từ dơ bẩn, sặc mùi thù hận:
“Lũ đê tiện các ngươi, thứ hạ đẳng thối tha! Mở ra! Mở ngay cho ta! Bằng không, đợi ta thoát được, ta sẽ giết sạch! Giết sạch hết!”
Song, khí thế hung hăng kia theo thời gian lặng lẽ phai nhạt, khi cơn hoảng loạn bắt đầu tràn lan, sự hung tợn ấy cũng dần trở nên hư ảo, rỗng tuếch.
Có kẻ vẫn chưa ngừng rủa xả, có người đã buông bỏ, lặng lẽ đợi đến giờ chết.
Lạc Thức Vi đứng nơi cao, trong ánh mắt bình thản không sót một ai —
Kẻ sợ hãi, kẻ bất cần, kẻ khốn quẫn, kẻ đang che giấu nỗi hoảng loạn sau lớp mặt nạ lý trí.
Trong cơn hỗn loạn ấy, có một giọng nói cất lên, như một ngọn gió trái chiều nhẹ nhàng lay động mặt hồ:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT