Chương 317: Không Biết Xấu Hổ
Tống Lai Bảo: "Bảo vệ nhà xưởng đến tìm nó, nó liền khóc nói trong nhà nghèo, không mua nổi giấy vệ sinh, chỉ là muốn lấy về một ít về cho trẻ nhỏ trong nhà dùng mà thôi. Bảo vệ thấy nó khóc một phen nước mắt nước mũi đầy mặt nên cũng rất đồng tình với nó, cho nên cũng không có đuổi việc nó mà chỉ cảnh cáo bằng miệng một lần, đừng có trộm đồ của nhà nước nữa."
"Có phải chị ta lại trộm tiếp hay không?" Tống Chiêu Đệ hỏi.
Tống Lai Bảo lắc đầu: "Cái này thì không có. Chẳng qua là Lai Nam làm việc không kiêng nể gì hết, trong xưởng có vài người đều biết nó không phải làm trộm đồ trong xưởng lần đầu tiên. Mấy người kia đỏ mắt, liền nói với bảo vệ là nhà Tống Lai Nam không hề nghèo một chút nào cả.
"Bảo vệ lại đến thôn chỗ Lai Nam hỏi thăm tin tức của hộ dân xung quanh liền biết được Lai Nam còn trộm đồ vật của nhà em, bảo vệ cảm thấy bọn họ bị Lai Nam lừa gạt, lại có thêm mấy người làm nhân chứng, chứng minh tay chân Lai Nam không sạch sẽ. Xưởng giấy liền đuổi việc Lai Nam."
"Lai Nam liền nói nó bị đuổi việc đều do chúng ta." Lưu Dương nói, "Trở về cãi nhau với mẹ, còn nói cô ta chỉ là cầm một ít kem bảo vệ da tay và dầu con sò của em mà thôi, em cũng không có thiếu một chút tiền đó, nếu không có thì có thể đi mua lại là được, tại sao phải làm to lên để tất cả mọi người đều biết, hiện tại còn khiến công việc của nó cũng bị mất luôn."
Tống Lai Bảo gật đầu: "Đúng vậy. Lúc đó mẹ nghe được những lời này thiếu chút nữa bị chọc tức đến suýt ngất. Cha chỉ ra cửa chính kêu Lai Nam cút đi. Lai Nam nói, nó cút cũng được thôi, nhưng công việc của nó đã không còn, tiền lương của em rể hai không đủ để nuôi cả nhà bọn họ bốn miệng ăn, kêu mẹ cho nó một trăm đồng tiền."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play