“Cô không thích thì đưa tôi, tôi ăn cho.”
Thấy cô gái nhíu mày, Ngụy Hiên lập tức giật lấy quả táo trong tay cô, tiếc là không cầm chắc, quả táo rơi thẳng xuống đất.
Ngay khoảnh khắc chạm đất, hai người không nghe thấy tiếng “bụp” trầm đục như thường, thay vào đó là tiếng xèo xèo như có axit đang ăn mòn thứ gì đó.
Quả táo ban đầu như đậu hũ, vỡ vụn ra, sau đó tan chảy trên mặt đất, biến thành một vũng máu đen đỏ với tốc độ có thể nhìn thấy bằng mắt thường.
“Á, ban nãy tôi còn định dùng dao găm cắt vào lõi để xem thử.”
Ngụy Hiên nhìn vũng máu dưới đất, nhe răng cười: “Nhưng thế cũng tốt, vừa hay tôi vẫn chưa ăn no, ăn thêm trái cây cho đầy bụng. Nói mới nhớ, thỏ con à, món cô làm lần nào cũng ngon quá chừng, mà làm thì ít, lần nào tôi cũng ăn không đủ. Cứ thế này chắc tôi bị cô trói buộc mất.”
Cô vừa mới nếm thử loại trái cây đó, biết rõ nó khó nuốt tới mức nào. Những lời hắn nói, chỉ là muốn làm không khí bớt căng thẳng, khiến cô nhẹ lòng hơn thôi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play