Dung Âm ngã trên đất nặng nề.
Lòng bàn tay trắng nõn ngã trên đất, dính đầy mảnh vụn lá khô, may là trên mặt không có cục đá nhọn, bàn tay của cô không bị rách da. Cô dừng lại một chút, sắc mặt thản nhiên mà đứng dậy, phủi bụi trên hai tay.
“Cách tôi xa một chút.”
“Cô nói cái gì?”
Sa Khải nhíu mày, giọng nói cất cao: “Cô đang ra lệnh tôi?”
Dung Âm ngước mắt, ánh mắt lạnh lẽo như băng: “Tôi không muốn đem lệ quỷ áo đỏ quý báu ra, lãng phí lên kẻ ngu ngốc như anh.”
“Con điếm như cô...”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play