“Lấy được đồ chưa?”
Thấy Trương Ngạo Ngọc quay về nguyên vẹn như chưa từng bị kéo lê lết khắp nơi, ba người còn lại lập tức ùa tới. Trương Ngạo Ngọc lắc lắc cái lọ trong tay: “Giọt Lệ của Chư Thần ở đây rồi. Chúng ta có thể quay lại hoàng cung lĩnh thưởng thôi.”
Nghe vậy, cả đám bỗng đồng loạt nhớ ra một chuyện cực kỳ quan trọng—bọn họ không có thuyền để quay về.
Không khí lập tức rơi vào một khoảng lặng đầy... ngượng ngùng.
“Không phải hoàng hậu từng tính tới khả năng thuyền gặp sự cố sao? Hình như bà ta có nói vài ngày nữa sẽ cho thuyền qua đón mà? Cùng lắm thì mình quay lại bờ trước, rồi sống sót kiểu ‘Hoang Dã sinh tồn mấy ngày’ thôi chứ có gì đâu.”
Ngô Khắc tỏ vẻ chẳng mấy bận tâm, vỗ vai Trương Ngạo Ngọc như hai anh em thân thiết: “Làm tốt lắm, huynh đệ! Nói xem có muốn lập tổ đội với tôi không? Cậu đánh phép, tôi đánh cận chiến. Cậu lo sản xuất, tôi lo nông nghiệp. Cậu làm ruộng, tôi dệt vải…”
Trương Ngạo Ngọc ban đầu còn nghe chăm chú, đến đoạn cuối thì khóe miệng co giật, lộ ra nụ cười kiểu “chúc mừng, bạn đã trúng thưởng cú tấu hài”.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT