Cơn đau nơi lưng cuối cùng cũng dừng lại, Ngụy Hiên nằm rạp trên mặt đất, gương mặt phảng phất vẻ chán chường như thể cuộc đời đã không còn gì để lưu luyến.
“Tôi thề, từ nay về sau sẽ không bao giờ nghĩ đến chuyện đi đường tắt nữa.”
Địa ngục đã dày công thiết kế ra tòa nhà bốn tầng này, làm gì có chuyện dễ dàng để hắn trèo tường bỏ trốn? 
Ngụy Hiên cụp mắt, dùng đầu ngón tay khều nhẹ mấy ngọn cỏ dại trước mặt, đột nhiên nhận ra Dung Âm phía sau đã im lặng rất lâu rồi.
Muốn phá tan bầu không khí trầm mặc, hắn bật cười khẽ, lên tiếng: “Với thể chất của tôi thì chút đau này chẳng là gì. Nhưng nếu người bị treo trên hàng rào là cô, chắc cô đã ngất xỉu tại chỗ rồi. Nên mấy chuyện tiếp theo, tốt nhất cô cứ ngoan ngoãn theo sau tôi…”
Còn chưa dứt lời, bỗng cảm thấy một bàn tay lạnh mát chạm vào lưng.
Lời nói của thiếu niên lập tức nghẹn lại.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play