"Các ngươi đừng vội hoài nghi. Không chỉ có cái nồi sắt của nhà ta thần kỳ, nấu ra đồ ăn đều ngon hơn, ngay cả con dao làm bếp hôm nay ta nhờ thôn trưởng làm cho cũng vậy. Khi cầm nó trong tay, ta cảm thấy người cực kỳ có sức lực, giết gà không khác gì chém đậu hũ!"
Giờ phút này, Lý Nhị như biến thành một fan cuồng, trong mắt hắn tràn đầy sùng bái.
"Những lời ngươi nói càng ngày càng thái quá!"
Đại đa số thôn dân lại càng không tin. Lý Nhị này càng nói càng thổi phồng mọi chuyện.
Hắn nói, nồi sắt biến đồ ăn thành ngon hơn, bọn họ nhịn, hắn lại nói cầm một con dao làm bếp cũng có tác dụng không khác gì ăn xuân dược. Đến nước này, ai còn nhịn nổi nữa?
Mà giờ phút này, Bộ Phàm đang dùng thần thức chú ý Lý Nhị, hắn cũng lộ ra vẻ mặt không biết nên nói cái gì.
Tuy Lý Nhị đều nói sự thật, nhưng sự thật này chẳng có ai tin.
Vốn dĩ hắn còn muốn Lý Nhị hỗ trợ tuyên truyền giùm hắn một chút, để về sau hắn kiếm được thêm vài nhiệm vụ.
Bây giờ thì hay rồi, hiệu ứng hoàn toàn ngược lại, khiến cho không ai tin tưởng tay nghề rèn của hắn nữa.
Quên đi, có một vài thứ đúng là không thể cưỡng cầu.
Thế nhưng Bộ Phàm trăm triệu lần không nghĩ tới, ngày hôm sau lại có mấy thôn dân tìm hắn sửa nông cụ.
Không có cách nào khác, đúng là những lời Lý Nhị nói quá thần kỳ, khiến cho những thôn dân này tò mò không nhịn được.
Những người này cũng cảm thấy lời Lý Nhị nói hôm qua hơi khoác lác một chút.
Nhưng chuyện thôn trưởng biết rèn chắc chắn là sự thật, cho nên bọn họ vẫn mang nông cụ, đồ làm bếp bị hư hỏng trong nhà mình tới cho Bộ Phàm tu sửa.
Đôi mắt Bộ Phàm đã tỏa sáng rực rỡ.
Đây là một đống nhiệm vụ nha!
Hắn cũng không nhiều lời vô nghĩa, trực tiếp nhận tất cả nông cụ, đồ làm bếp của thôn dân.
Sau đó, hắn gọi Hoả Kỳ Lân tới đây hỗ trợ.
Nửa ngày sau, sắc mặt Bộ Phàm càng ngày càng trở nên kỳ quái.
Tại sao hiệu quả pháp khí do hắn chế tạo ra lại lạ lùng như vậy?
Hiệu quả + lực lượng, + thể lực, hắn nhịn. Hiệu quả + trí lực, + sức bền hắn cũng nhịn.
Nhưng một cái xẻng lại + may mắn? Trường hợp quỷ quái gì đây?
Chẳng lẽ khi dùng cái xẻng này, còn có thể trực tiếp đào trúng mỏ vàng hay sao?
Để thí nghiệm loại hiệu quả này, Bộ Phàm trực tiếp dùng mấy cái xẻng đào đất trong vườn nhà hắn. Thực sự đào được một ít tiền đồng, có điều tỷ lệ này thấp đến đáng thương.
Nhưng qua đó Bộ Phàm cũng khẳng định được một điều.
Cuốn Luyện Khí Bách Khoa Đại Toàn này khẳng định là sách kỹ năng về luyện khí mà hệ thống trò chơi đưa cho hắn.
【 Luyện Khí Bách Khoa Đại Toàn: thu nhận, sử dụng hết thảy phương pháp rèn của Tu Tiên giới, chú ý là Tu Tiên giới, Tu Tiên giới, Tu Tiên giới. 】
Thực sự không phải đưa nhầm?
Nhưng tại sao những thứ hắn chế tạo ra đều kỳ quái như vậy?
Chẳng có kiện pháp khí nào ra hình ra dáng cả.
Chẳng lẽ là? Bộ Phàm nhịn không được đưa ánh mắt nhìn về phía Hoả Kỳ Lân.
"Chủ nhân, ngươi nhìn ta làm gì?"
Cả người Hoả Kỳ Lân run lên, nó rúc thân mình vào một góc, dùng chân trước che ngực, bày ra bộ dáng kinh hoàng.
Chẳng lẽ chủ nhân đã nhịn không được muốn xuống tay với nó?
Nhưng… thịt của nó không thể ăn được đâu!
"Không có việc gì, không có việc gì!" Bộ Phàm khoát tay.
Trong lòng hắn lại nghĩ, có khả năng vì Hoả Kỳ Lân.
Theo hắn cảm nhận, Hoả Kỳ Lân là một con yêu thú thần kinh có vấn đề, còn tăng thêm thuộc tính gây buồn cười nữa.
Mà hắn dùng ngọn lửa do Hoả Kỳ Lân phun ra để luyện khí, dĩ nhiên sẽ khiến cho những pháp khí hắn tạo nên đều có phẩm chất không bình thường.
Đúng vậy, khẳng định là nguyên nhân này.
Bộ Phàm ôm ngực, gật gật đầu.
Sau đó hắn không dùng ngọn lửa của Hoả Kỳ Lân nữa, hắn chuyển sang dùng anh hỏa của mình để luyện chế pháp khí.
【 Chúc mừng ngươi luyện chế ra một kiện pháp khí cực phẩm, chờ đặt tên 】
"Tiểu Hoàng, ngươi cảm thấy cái cuốc này nên đặt tên là gì?"
Bộ Phàm vẫn như trước nhìn về phía Hoả Kỳ Lân. Hắn phụ trách luyện chế pháp khí, còn chuyện đặt tên giao cho Hoả Kỳ Lân.
"Thiên Lôi Liệt Diễm Sừ Đầu!" Hoả Kỳ Lân kích động nói.
【 Thiên Lôi Liệt Diễm Sừ Đầu: cực phẩm pháp khí, hiệu quả thuộc tính: trí lực - 80%】
Bộ Phàm: " (⊙_⊙) ?"
Vậy, chuyện này khẳng định không phải bởi Hoả Kỳ Lân.
Hoả Kỳ Lân mà là yêu thú có vấn đề về thần kinh sao?
Đương nhiên không phải, Hoả Kỳ Lân là yêu thú thành thật, nhanh nhẹn.
Nếu nguyên nhân không phải do Hoả Kỳ Lân, vậy thì nguyên nhân là gì?
Bỗng nhiên một ý niệm dần dần hình thành trong đầu Bộ Phàm.
Bộ Phàm vỗ tay một cái thật mạnh.
"Má nó, tại sao ta không nghĩ ra chứ? Đúng rồi, khẳng định nguyên nhân ở trên vật liệu!"
Vật liệu mà hắn luyện chế toàn là sắt thường của thế tục, loại vật liệu như thế làm sao luyện chế ra pháp khí Tu Tiên giới?
Phải biết rằng pháp khí Tu Tiên giới đều được luyện chế từ rất nhiều vật liệu thiên địa, cho nên hiệu quả của nó mới mạnh mẽ như vậy.
Dùng sắt thường chuyên rèn nông cụ, đi luyện chế pháp khí, lại còn đòi hỏi thuộc tính của nó phải mạnh mẽ, đây là chuyện mà Đại La Thần Tiên cũng không làm được.
Thông qua những pháp khí do hắn rèn ra, cũng hiểu được.
Ngoại trừ một thanh cực phẩm pháp khí do hệ thống nhắc nhở, những pháp khí này không hề có một tia dao động linh khí nào.
"Chủ nhân, đã xảy ra chuyện gì?"
Hoả Kỳ Lân bị sắc mặt cả kinh của Bộ Phàm làm cho hoảng sợ, nó vẫn không hiểu đã xảy ra chuyện gì.
"Không có việc gì. Tiểu Hoàng, làm phiền ngươi lại phun ra chút lửa, cái cuốc này cần phải luyện chế một lần nữa!"
Loại pháp khí giảm trí tuệ này khẳng định không thể cho người khác dùng.
Hoả Kỳ Lân nghiêng muốn lệch đầu, nó không rõ vì sao, nhưng nó vẫn thành thật làm theo.
【 Thiên Lôi Liệt Diễm Sừ Đầu: cực phẩm pháp khí, hiệu quả thuộc tính: thể lực + 25%, lực lượng + 10%】
…
Buổi chiều hôm sau, khi tất cả thôn dân thu được nông cụ do Bộ Phàm luyện chế, bọn họ đều trợn mắt há hốc mồm.
Chưa nói tới chuyện Bộ Phàm chỉ dùng một ngày đã sửa xong đống nông cụ cho bọn họ, chỉ nói tới chuyện tại sao đống nông cụ ấy lại nhìn như mới tinh, cũng đủ khiến cho bọn họ kinh ngạc rồi.
Sau đó tin tức Bộ Phàm biết rèn, mà tay nghề còn vô cùng tốt, lập tức đã lan truyền rộng rãi trong thôn.
Nhất là những người từng dùng nông cụ do Bộ Phàm luyện chế, ai ai cũng khen không dứt miệng: "Từ khi dùng cái cuốc do thôn trưởng tạo ra, thắt lưng không mỏi, chân không đau, làm việc cực kỳ có lực!"
Còn có người nói: "Từ khi dùng cái xẻng do thôn trưởng luyện chế, đào chút đất cũng có thể xúc ra tiền đồng."
Có thể nói là muốn bao nhiêu khoa trương thì có bấy nhiêu khoa trương.
Chuyện này cũng gợi lên hứng thú của không ít thôn dân, nhất thời người tìm Bộ Phàm sửa chữa nông cụ bỗng nhiên tăng chóng mặt.
Ngay cả lão thôn trưởng Vương Trường Quý cũng nghe thấy tin tức này.
Lúc trước, do Lý Nhị tuyên truyền quá mức kì diệu, cho nên hắn không tin.
Nhưng tới hôm nay, không ít thôn dân đã tìm đến Bộ Phàm nhờ sửa chữa nông cụ. Hơn nữa, tất cả bọn họ đều khen không dứt miệng tay nghề của Bộ Phàm. Điều này làm cho Vương Trường Quý muốn nghẹn họng nhìn trân trối.
Người ta đọc sách cũng có thể rèn? Tại sao hắn không làm được?
Đột nhiên Vương Trường Quý có một loại cảm giác mình sống đến từng này tuổi rồi, nhưng chẳng khác nào là người mà sống trên thân chó.
Cũng là người đọc sách, nhưng khả năng của tiểu tử Bộ Phàm này, hơi bị nhiều một chút.
Sau đó, sinh hoạt hàng ngày của Bộ Phàm dần đi vào quỹ đạo.
Mỗi ngày Bộ Phàm đều qua tư thục giáo dục người. Sau đó tận dụng khoảng thời gian nhàn rỗi sau khi tan học, hắn luyện chế nông cụ, đồ làm bếp cho thôn dân.
【 Chúc mừng ngươi luyện chế ra mười kiện pháp khí, ban thưởng: 10000 điểm kinh nghiệm X2, tiên thiên linh bảo Hỗn Nguyên Kim Tán 】
【 Hỗn Nguyên Kim Tán: phòng ngự rất mạnh, khi bị công kích, có thể bắn ngược một nửa uy lực công kích cho đối phương 】
Luyện chế mười kiện pháp khí lại nhận được một tiên thiên linh bảo?
Thế hai mươi kiện thì sao? Đôi mắt Bộ Phàm sáng lên.
Thật đúng là không nghĩ tới, luyện chế pháp khí còn có ban thưởng. Đúng là niềm vui ngoài ý muốn nha.
Nhưng mà ban thưởng lần này lại chính là một kiện tiên thiên linh bảo, hiệu quả khẳng định mạnh mẽ hơn cực phẩm linh bảo, còn có thể bắn ngược một nửa uy lực cho địch nhân cơ mà.
Quả thực chính là thần khí dùng cho quyết đấu.
Dĩ nhiên phải lấy Xích Diễm Yêu Thánh đến thử xem.
Trong mô phỏng quyết đấu, rất rõ ràng Bộ Phàm lại bị Xích Diễm Yêu Thánh đánh bại.
Nhưng mà sau khi có tiên thiên linh bảo Hỗn Nguyên Kim Tán này, hắn lại có thể chống đỡ được mấy chiêu dưới tay Xích Diễm Yêu Thánh.
Cuối cùng đã thoát khỏi cảnh, vừa gặp mặt đã bị kích sát.
Bộ Phàm phun ra một hơi thật dài.
Ngay cả loại yêu thú vừa mới bước vào cảnh giới Yêu Thánh như Xích Diễm Yêu Thánh, hắn cũng phải cố hết sức như vậy, nếu đụng những lão Yêu Thánh, chỉ sợ hắn không có nổi một cơ hội bảo mệnh.
Xem ra hắn cần nắm chắc thời gian, nhanh thăng cấp đến Hoá Thần kỳ mới được.
Sau đó dù chỉ một khắc Bộ Phàm cũng không dám nhàn rỗi. Hắn lợi dụng tất cả thời gian có thể lợi dụng được, để điên cuồng quét nhiệm vụ, từ luyện khí, dạy học, chữa bệnh, đến xử lý tất cả những chuyện lớn nhỏ trong thôn.
Trong nháy mắt đã trôi qua nửa năm.
Vào buổi trưa hôm ấy, Bộ Phàm tới xem bệnh cho Tôn nãi nãi.
Kỳ thật Tôn nãi nãi cũng không bị bệnh nặng, chỉ là nãi nãi đã lớn tuổi rồi, thân thể dù ít dù nhiều cũng sẽ xuất hiện chút tình huống. Hắn cho Tôn nãi nãi vài bài thuốc dưỡng sinh.
"Tôn nãi nãi, Phú Quý thúc đã muốn đón ngươi lên trên trấn, để hiếu kính ngươi, tại sao ngươi không đi?"
Phú Quý thúc trong miệng hắn, là nhi tử của Tôn nãi nãi, khoảng thời gian trước, hắn vừa trở về thăm hỏi Tôn nãi nãi.
Lúc ấy, Tôn Phú Quý còn nhờ Bộ Phàm hỗ trợ, đi khuyên Tôn nãi nãi đi lên trấn ở với hắn, vui vẻ hưởng phúc cùng tôn tử, lại bị Tôn nãi nãi từ chối thẳng thừng.
"Trấn trên thì có gì tốt, ta không quen người nào, không bằng ở trong thôn. Lúc không có việc gì còn có thể cùng mấy lão tỷ muội, lão hán tử nói chuyện phiếm, làm việc nhà."
"Hơn nữa nãi nãi có chứng bệnh đau đầu, lang trung trên trấn có người nào y thuật giỏi hơn ngươi không?"
Tôn nãi nãi ôn hòa cười.
Khi Tôn nãi nãi còn trẻ, cũng là một đóa hoa trong thôn. Nhưng theo năm tháng trôi qua dung mạo xinh đẹp sớm đã không còn, chẳng qua từ trong đáy mắt cũng có thể nhìn ra chút tao nhã năm xưa của Tôn nãi nãi.
Bộ Phàm không thể nói gì hơn.
Hắn cũng hiểu được tâm lý không nỡ rời khỏi quê hương của những người lớn tuổi,
Huống chi, những lời Tôn nãi nãi nói cũng không phải không có lý.
Có hắn ở đây, Tôn nãi nãi còn sống lâu thêm được vài năm, nếu lên trấn trên có khi chỉ một lần bị ốm cũng xuôi tay rồi.
"Tiểu Phàm, ngươi nói cho nãi nãi nghe, trong lòng ngươi có ngưỡng mộ cô nương nào hay không? Nãi nãi giúp ngươi tác hợp một chút!" Tôn nãi nãi nghĩ, hiện giờ Bộ Phàm cũng trưởng thành rồi mới cười hỏi.
"Không, ta còn chưa tới tuổi đó đâu!"
Bộ Phàm bất đắc dĩ, những trưởng bối lớn tuổi thích nhất là mai mối cho những người trẻ tuổi.
"Chuyện này không phải nãi nãi nói ngươi. Thời điểm nãi nãi bằng tuổi ngươi, Phú Quý thúc của ngươi đã có thể quấy nước tương rồi, ngươi cũng nên lo lắng cho chính mình chút đi, đâu thể cống hiến tới già vì thôn chúng ta được." Tôn nãi nãi dùng khẩu khí trưởng bối nói.
"Ngươi xem nha đầu nhà Vương Tam thế nào, nhỏ hơn ngươi ba tuổi, bộ dáng xinh đẹp, mông lại lớn, vừa nhìn đã biết mắn đẻ, bảo đảm năm nay lấy về nhà sang năm có thể ẵm hài tử!"
"Nãi nãi, ta còn có việc, ta đi trước một bước!"
Bộ Phàm chạy như trốn ra khỏi nhà Tôn nãi nãi, bên tai còn văng vẳng nghe thấy những lời Tôn nãi nãi nói.
"Nha đầu nhà Vương Tam không thích hợp, vậy nha đầu nhà Lý Ngũ thì sao? Nha đầu rất khỏe mạnh..."
Hai cô nương mà Tôn nãi nãi giới thiệu hắn cũng biết, nhưng hiện giờ không phải thời điểm hắn suy nghĩ đến chuyện hôn nhân đại sự.
Bộ Phàm lắc đầu.
Nhìn thoáng qua tiểu bạch lư vẫn đang đứng ở sân chờ đợi, hắn lập tức cưỡi tiểu bạch lư quay về nhà mình.
【 Hoàn thành nhiệm vụ trị bệnh cứu người】
【 Nhiệm vụ ban thưởng: 30000 điểm kinh nghiệm X2】
【 Vô Thượng Thái Vong Kinh thăng cấp 】
【 Chúc mừng ngươi trở thành tu sĩ Hóa Thần sơ kỳ, ban thưởng: Bất Diệt Kiếm Thể 】
【 Bất Diệt Kiếm Thể: thiên phú kiếm đạo cao nhất, ngộ tính kiếm đạo cao nhất】
【 Tạo Hoá Phần Diễm Quyết thăng cấp 】
【 Đại Lực Kim Cương Chưởng thăng cấp 】
【 Đại Nhật Như Lai Chưởng thăng cấp 】