Phải biết rằng, từ sau khi Tống Tiểu Xuân bị Thiên Huyền môn đuổi về, cả người trở nên âm trầm đáng sợ, cho dù đối diện với hai người bọn họ, Tống Tiểu Xuân cũng lộ ra vẻ không kiên nhẫn.
Thế nhưng giờ phút này, hắn lại nói lời xin lỗi với bọn họ.
"Không có việc gì, không có việc gì, nương không trách ngươi, chỉ cần ngươi vui vẻ là tốt rồi!"
Tống Tiễn Thị nắm lấy tay Tống Tiểu Xuân, an ủi.
"Nương, ngươi yên tâm đi. Từ nay về sau ta sẽ không bao giờ... làm các ngươi lo lắng nữa." Trong mắt Tống Tiểu Xuân đầy kiên định nói.
"Vậy là tốt rồi, vậy là tốt rồi!"
Hốc mắt Tống Tiễn Thị thoáng hồng, bà lấy khăn tay lau nước mắt.
Tống viên ngoại cũng có chút cay cay nơi sống mũi, nhưng ông phải bày ra bộ dáng nghiêm túc của một vị phụ thân, cho nên ông cố kìm nén lại, chỉ có thể xụ mặt xuống.
Kỳ thật cho tới bây giờ, phu thê Tống viên ngoại cũng không hề để ý quá mức tới chuyện Tống Tiểu Xuân có thể tu luyện hay không.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play