Hai đứa trẻ ngây thơ đơn thuần, Lục Man Man chỉ đâu, chúng liền nhìn theo đó. Chỉ một cái liếc mắt, cả hai đã nhìn thấy món lòng heo bóng dầu bóng mỡ. Có một miếng lòng lớn còn quay thẳng mặt về phía họ, mặt cắt rõ ràng, thậm chí còn nhìn thấy lớp mỡ vàng nhạt bên trong đang lỏng lẻo trôi chảy.
Hai anh em đồng thời phát ra tiếng khô nôn, như chạy trốn mà lao về nhà chính, ôm lấy thùng rác mà nôn thốc nôn tháo.
Lục Man Man chớp mắt vô tội nhìn theo bóng lưng hai đứa, rồi như chẳng có chuyện gì xảy ra mà nói với Tề Tu Viễn:
“Trong 《Phong Thần Diễn Nghĩa》, Trụ Vương sau khi xử tử Bá Ấp Khảo, đã xay thịt ông ấy làm canh thịt, ban cho cha của ông là Cơ Xương ăn, nhằm thăm dò thái độ. Nước cờ của trưởng thôn cũng có ý tương tự.”
“Chúng ta vừa mới phát hiện thi thể của Triệu Ngân Vũ và Chu Chí Cương, trưởng thôn đã lập tức cho người đem hai món ăn này tới. Họ biết rõ chúng ta không thể nào không nhận ra nguyên liệu trong món ăn. Nếu trong tình huống như vậy mà chúng ta vẫn làm như không biết gì, tiếp tục ở lại, tức là bị thứ gì đó ràng buộc, buộc phải ở lại đây.”
Lục Man Man ngừng một chút, để Bạch Linh và Tề Tu Viễn có thời gian suy nghĩ: “Một khi để trưởng thôn nhận ra điều đó, tình hình sẽ rất nguy hiểm, bởi vì ông ta không cần giả vờ là dân làng chất phác nữa, mà có thể công khai lật mặt, muốn làm gì thì làm.”
Thiếu niên lặng lẽ lắng nghe, đợi Lục Man Man nói xong mới mỉm cười nhìn cô, giọng nhẹ nhàng:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT