Căn bản không cho Lục Dao cơ hội phản ứng, Tiêu Luyện đã kéo nàng lên xe ngựa, lập tức hạ lệnh phu xe kéo ngựa đi ra ngoài, hắn mang theo hộ vệ theo sau.
Xe ngựa phi nhanh, nhưng dọc đường Lục Dao vẫn thấy chậm, không ngừng thúc giục phu xe nhanh hơn một chút, nhanh hơn nữa.
Lâm Nguyệt Đồng nắm tay nàng, an ủi nói:
“Ngươi không cần lo lắng, nàng chỉ là từ chùa miếu trốn thoát ra ngoài, không nhất định phải đi biệt trang đâu. Nếu đổi lại là ta, một khi được tự do, khẳng định sẽ trốn thật xa. Nàng tuy rằng thật sự rất xấu xa, nhưng cũng không đến nỗi ra tay với bảo bảo mới sinh ra không lâu chứ? Phải điên cuồng đến mức nào mới có thể làm hại hài tử. Loại người này dù sao cũng là số ít, ngươi không cần nghĩ nhiều.”
Lời an ủi của nàng không làm lòng Lục Dao dễ chịu hơn chút nào, nàng vẫn nhớ rõ ánh mắt điên cuồng và đầy ghen ghét của Tiết Như Trân.
Với tính tình của nàng ta, liệu có thật sự bỏ trốn không? Nàng không thấy, Thanh Hà công chúa nhiều nhất chỉ giấu giếm được nhất thời, nàng ta căn bản không thể trốn xa.
Nàng ta lại hận chính mình đến tận xương tủy, với tính tình của nàng ta, trong tình huống biết rõ không thể trốn thoát, nhất định sẽ chọn cách trả thù.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT