“Ngươi không cho bà ta bạc, bà ta không lấy được tiền, khẳng định còn tức giận hơn ngươi, không chừng giờ này đang ở nhà đấm ngực dậm chân, mắng ngươi bất hiếu không thôi.”
Lâm Nguyệt Đồng trong lòng vẫn khó chịu, “Vậy nếu bà ta lại tới hỏi ta thì phải làm sao?”
Lục Dao thản nhiên bày mưu tính kế:
“Liền nói toàn bộ đem đi quyên rồi, chẳng lẽ vật tư trên chiến trường là từ trên trời rơi xuống? Hơn nữa ngươi vốn cũng quyên không ít. Nàng cứ lải nhải đòi tiền trước, rồi lại nhớ tiền sau, chẳng lẽ ngươi sau này phân được lợi cũng đều phải đưa cho bà ta? Thật không biết ngại ngùng, ỷ vào tuổi lớn hơn ngươi, ngươi không dám làm gì bà ta, nên càng lúc càng quá đáng.”
Lục Dao bày thêm chiêu:
“Ngươi cứ nói tiền chia hoa hồng đều do ta cầm, mỗi năm chỉ tính toán một lần. Nếu bà ta không tin, bảo bà ta đến tìm ta. Ta cũng không tin bà ta thật sự dám không biết xấu hổ mà tìm tới cửa. Chờ đến cuối năm ngươi đã xuất giá, bà ta còn có thể chạy đến nhà phu quân ngươi mà đòi bạc sao?”
Lâm Nguyệt Đồng lúc này mới nở nụ cười, “Ân! Vậy lần sau ta liền nói như thế!”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT