Không bao lâu sau, trong phòng ngủ của Tang Lê.
 
Lục Đình Hạc ngồi bên mép giường, hai chân dài co lại, nhìn Tang Lê bận rộn sắp xếp lại giá sách, tâm trạng rõ ràng không được tốt.
 
Cảm giác được luồng oán khí sau lưng ngày càng đậm, hệt như oan hồn đòi mạng, Tang Lê quay đầu cười nói:
“Được rồi mà, ba mẹ em cũng đã nhận lễ vật của anh rồi, còn sầu não cái gì nữa?”
 

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play