Sáng ngày thứ hai, ba người đáp xuống Đạt Khoa Tinh.
Phi thuyền neo lại ở khu vực tiếp cận ngoài hành tinh, sau đó mở cửa cho mọi người xuống tàu. Theo quy định, tàu cần tiếp nhận kiểm tra quân sự để xác nhận không mang theo các loại vũ khí có tính chất giết chóc.
Ba người liếc mắt nhìn nhau, một cái nhìn ngắn ngủi nhưng chứa đủ sự ăn ý – mọi thứ vẫn nằm trong kế hoạch. Đương nhiên họ có mang theo vũ khí, chỉ là hiện tại toàn bộ đều được cất giữ trong không gian máy móc cầu của Trần Nhạc.
Chiếc máy móc cầu kia nhìn qua chỉ như một món phụ kiện thông thường, nhưng bên trong lại là một tiểu thế giới khác, nơi họ đã bố trí sẵn toàn bộ trang bị cần thiết.
Sau khi hoàn tất kiểm tra phi thuyền, họ được một nhóm binh lính mặc khôi giáp đen dẫn đi.
Lính mặc giáp đen, toàn thân bọc kín trong lớp kim loại phản chiếu ánh sáng lạnh lẽo. Không ai có thể nhìn ra phía sau bộ giáp ấy là người hay là máy – sự im lặng cùng khí tức áp bức khiến bọn họ như thể những bóng ma vô tri. Trên thân, phảng phất thứ mùi mà cậu vô cùng khó chịu – một loại mùi của Ám Hắc Thần.
Ôn Sơn hơi nheo mắt. Nếu phải hình dung khí tức của Ám Hắc Thần, thì đó là mùi đất ẩm mục rữa – nhưng không phải mùi đất bình thường, mà là thứ đất chôn kín các xác chết, chôn kín dục vọng, chôn kín cái chết.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT