Sau khi đi vào khu vực kiểm tra an ninh, Dư Tình vừa kéo hành lý vừa ghé sát tai Ôn Dạng, thì thầm: “Phó Hành Chu đúng là làm việc đâu ra đó, chu toàn đến từng chi tiết, thật hiếm có.”
Ôn Dạng cầm vé trong tay, hướng ánh mắt về phía sân ga, kéo Dư Tình cùng xếp hàng. Giờ này lượng người về quê rất đông, gần như trạm kiểm soát nào cũng chật kín.
Dư Tình nhấc lại chiếc túi xách vừa trượt khỏi vali, than nhẹ một tiếng: “Thật đông, vừa rồi qua cửa an ninh còn chưa cảm nhận được.”
Ôn Dạng ngước nhìn bảng điện tử LED phía trên, nói khẽ: “Hình như năm nay nhiều công ty cho nghỉ sớm.”
“Ừm, hình như vậy. Mình thấy Lưu Du lái xe về quê từ hôm qua rồi.”
Dư Tình vừa lướt điện thoại vừa tiện tay lướt qua bài đăng của Lưu Du, tuy không dừng lại lâu nhưng cũng đã ghi nhớ nội dung.
Vài năm trở lại đây, kể từ khi Lưu Du mở studio riêng, cuộc sống cô ta thay đổi chóng mặt: từ cảnh túng thiếu đi thuê nhà, đến việc vay tiền mua xe, mua nhà. Không bao lâu sau, cả người đều là đồ hiệu, ngày ngày khoe khoang những chuyến du lịch xa xỉ, những khung trời đầy chất thơ cùng với cuộc sống thảnh thơi trên mạng xã hội.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play