"Ông chủ Cổ, ngài giúp tôi với!" Khuôn mặt béo ú của Chủ nhiệm Dương lúc này đầy vẻ kinh hoàng: "Nếu ngài không giúp tôi, tôi thật sự..."
Còn chưa dứt lời, đầu dây bên kia truyền đến giọng nói trầm trầm: "Tôi chưa bao giờ giúp đỡ kẻ vô dụng."
Chủ nhiệm Dương khó tin trợn tròn mắt, chất vấn như phát điên: "Tại sao không giúp tôi, tôi đã làm rất nhiều việc cho ngài, chẳng lẽ ngài không sợ... tôi nói ra tất cả những chuyện này sao?"
Giọng Cổ Hùng lạnh lùng: "Anh đang uy hiếp tôi? Anh đã làm gì cho tôi? Có bằng chứng không? Chỉ là người dưới tự ý làm bậy, anh lại đổ hết lên đầu tôi."
Cổ Hùng: "Tôi ghét nhất là bị người khác uy hiếp, đặc biệt là loại vô dụng như anh."
"Ngài không thể như vậy! Ngài không thể..." Chủ nhiệm Dương nói được một nửa, mới nhận ra đối phương đã cúp máy từ lâu, hai chân ông ta mềm nhũn, ngã ngồi trên đất, như một vũng bùn.
Người như Cổ Hùng, tất nhiên sẽ có cách để thoát thân, còn ông ta, chỉ là vật hy sinh nhỏ bé mà thôi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play