Có lẽ cảm thấy hành động cười thành tiếng của mình không ổn lắm, Lữ Trạch lập tức dừng cười, vỗ vai Chung Đàm, cố gắng an ủi: "Ờ... nghĩ theo một hướng khác, thật ra cũng không phải chuyện xấu."
Tề Niệm nhìn Lữ Trạch, thở phào nhẹ nhõm, cũng may, Lữ Trạch trông rất biết cách an ủi người khác.
Chung Đàm cũng tạm thời ngừng buồn bã, muốn nghe xem Lữ Trạch sẽ nói gì.
Lữ Trạch ấp úng hồi lâu mới nói: "Ít nhất, không phải bạn gái của ai cũng là con trai, đây cũng coi như là một trải nghiệm đặc biệt."
Tề Niệm: "..."
Không hề nói quá, Chung Đàm gần như lập tức khóc oà lên, một người đàn ông cao gần một mét tám đột nhiên khóc lớn, hiệu ứng có thể tưởng tượng được, không ít người xung quanh đều nhìn sang, thế nhưng, lúc này Chung Đàm thật sự rất buồn, buồn đến mức hoàn toàn không để ý đến ánh mắt của người khác.
Bây giờ Tề Niệm rất hối hận, có lẽ cậu nên nhắc nhở Chung Đàm một cách khéo léo hơn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT