Khương Tầm Mặc nhìn đám bảy tám tên đầu gấu trước mặt, khẽ cau mày, trong đầu nhanh chóng lướt qua một lượt trí nhớ. Hắn chắc chắn mình chưa từng đắc tội với ai trong số này, vậy thì chỉ có thể là bị người khác thuê đến gây chuyện.
Từ A thị chuyển về Nam thị, mỗi ngày của hắn gần như chỉ xoay quanh việc ngủ và chơi game. Nếu phải nói có thù oán với ai… e rằng cũng chỉ có Cố Nghiêu.
Chỉ mất chưa đến hai giây, Khương Tầm Mặc đã có kết luận.
Hắn ngẩng đầu nhìn tên cầm đầu, giọng điệu bình thản: “Là Cố Nghiêu thuê các người tới đánh tôi?”
Tên cầm đầu hơi sửng sốt, rồi rất nhanh nhếch môi cười lạnh: “Là ai sai bọn tôi đến không quan trọng. Ngươi chỉ cần biết mình đã chọc phải người không nên chọc là đủ.”
Gần như cùng lúc đó, Diệp Triều Nhiên cũng hiểu ra chuyện gì đang xảy ra. Sắc mặt cậu hơi trầm xuống.
Cậu gần như đã quên mất — Cố Nghiêu là loại người có thù tất báo. Lần trước Khương Tầm Mặc đá hắn một cú, chắc chắn hắn ghi thù trong lòng, hôm nay sai người đến gây sự cũng chẳng có gì khó hiểu.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT