Giọng nói của Đường Hiểu Ngư vẫn không hề dao động: "Sao đột nhiên em lại nghĩ thế?”
Minh Duyệt ngẩng đầu nhìn Đường Hiểu Ngư. Cô bé nhìn cô với vẻ bình tĩnh và nghiêm nghị, khuôn mặt căng thẳng khiến người khác vô thức cảm thấy cô bé rất lạnh lùng. Nhưng đôi mắt vừa to vừa tròn, khi chăm chú nhìn ai, cô bé giống như một con mèo đang dõi theo, càng làm tăng thêm vẻ đáng yêu.
"Chị ấy đã có mặt tại hiện trường vào đêm Tạ Sở chết."
Không chỉ ở hiện trường khi Tạ Sở chết, mà chắc chắn đã từng nói chuyện với anh ta.
"Chị ấy không hề sợ hãi. Trạng thái đó khiến em cảm thấy chị ấy không phải lần đầu tiên đối diện với cái chết. Còn về vụ bắt cóc, mặc dù tất cả đều là kế hoạch từ trước để tương kế tựu kế, nhưng trên thực tế chúng ta đều không biết Tạ Sở sẽ sắp xếp thế nào. Nếu xét theo phản ứng của người bình thường, chí ít chị ấy cũng nên có chút bất an và sợ hãi mới đúng.”
"Nhưng em có thể nhận ra, chị ấy không phải vì sợ mất mặt mà không dám tỏ ra yếu đuối."
Trên thực tế, nàng không chỉ không gắng gượng mà còn thành thạo đến mức điêu luyện.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play