Ba ngày sau.
Tiệc tối bắt đầu lúc sẩm tối, nhưng vì cân nhắc đến khả năng dì út sẽ đến thăm Minh Kiều từ sáng, Đường Hiểu Ngư vừa ăn cơm sáng xong đã định đi, trước khi đi cô đưa một lọ thủy tinh to bằng nắm tay cho Minh Kiều.
Minh Kiều có chút bất ngờ, nàng nhận lấy chiếc lọ, xem chất lỏng đang dao động trong lọ nhất thời không hiểu rõ đây là gì. Nhưng nghĩ dù sao thì Đường Hiểu Ngư cũng không thể đưa cái này cho nàng làm quà chia tay được, mà hai người có ăn bể bụng cũng chỉ tách ra có nửa ngày, dù có tách đi nữa thì quan hệ cũng chưa tốt tới mức đấy.
"Đây là gì thế? Thuốc độc hay thuốc nói thật? Cho tôi để đem đi đối phó những người kia hả?" Minh Kiều nửa đùa nửa thật hỏi.
Đôi mắt trắng đen rõ ràng của Đường Hiểu Ngư nhìn nàng chằm chằm: "Đều không phải, chỉ là đồ phòng thân khi có ngoài ý muốn xảy ra thôi. Nếu cô gặp nguy hiểm thì cứ đập nát nó."
Họ đều hiểu nguy hiểm này có nghĩa là gì.
Con ngươi ngập nước mênh mông của Minh Kiều lập tức xuất hiện vài phần phức tạp, nàng chăm chú nhìn Đường Hiểu Ngư, lại hiếm thấy không mở miệng đáp lại ngay.
Đường Hiểu Ngư bị nàng nhìn chăm chú như thế thì bỗng thấy hơi mất tự nhiên. Đương nhiên cô biết mình đang cẩn thận thái quá, nhưng chuyện này đối với cô chỉ là nghĩa vụ mà thôi.
Đã làm thì phải làm tốt nhất có thể. Nếu không tận tâm chỉ vì đối phương là người mình ghét thì tốt hơn hết là đừng làm.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play