Minh Vi và Đường Hiểu Ngư từ trong hòn non bộ bước ra, quay lại hành lang, quần áo trên người ít nhiều vẫn bị mưa làm ướt. Nhưng cả hai đều chẳng còn tâm trạng để bận tâm đến những chuyện nhỏ nhặt như thế, đặc biệt là Minh Vi.
Chị chỉ chăm chú nhìn màn mưa dần dần tụ lại dưới mái hiên, trầm ngâm trong chốc lát rồi như đã hạ quyết tâm, quay sang nói với Đường Hiểu Ngư: "Em về trước đi, chị muốn đến gặp bà ngoại một lát."
Đường Hiểu Ngư đáp: "Mưa đang có vẻ ngày càng nặng hạt, mai hẵn đi."
Minh Vi vẫn dõi theo làn mưa, khẽ nói: "Sáng mai chị còn có một cuộc họp ở công ty, lúc đó mấy đứa về cùng chị luôn."
Huống hồ, dù dì út có nhà riêng, nhưng phần lớn thời gian vẫn ở với bà ngoại. Giờ đây, Minh Vi mỗi lần nhìn thấy dì là lại cảm thấy chán ghét và lạnh lòng, nên chị hoàn toàn không định ở lại lâu, cũng chẳng muốn để hai đứa em gái mình nán lại làm gì.
Đường Hiểu Ngư không khuyên nữa. Trước sân chính của Thanh Trúc Viên phần lớn là hành lang vòng quanh, mà nhà chính cũng có nhiều phòng, cô hoàn toàn có thể ở lại đó nghỉ ngơi.
"Chị sẽ kể hết mọi chuyện cho bà ngoại sao?" Cô hỏi khẽ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT