Nghĩa trang.
Ở bên cha mẹ một lúc, Minh Kiều cầm lấy chiếc giỏ trúc đan khéo léo, mang theo bó hoa cuối cùng đi thăm cô út.
Cũng hết cách rồi, phải thắp hương cho ba người mà tay thì phải cầm ô, lại còn ba bó hoa, hai tay làm sao đủ dùng cho nổi. Nàng bèn mua đại một cái giỏ trúc ở tiệm hoa dưới chân núi, mang ba bó hoa leo núi lên.
Tuy nhìn có hơi buồn cười, nhưng nàng nghĩ cha mẹ và cô út sẽ chẳng để tâm đâu.
Hệ thống cuối cùng cũng hết khóc, nhưng vẫn lẩm bẩm trong đầu nàng mấy câu thơ nghe buồn não lòng, xen lẫn cả mấy câu như: [Ký chủ yên tâm, sau này tôi sẽ đối xử thật tốt với cô.]
Cảm giác cứ như cặp đôi số khổ trong phim truyền hình về bái tế cha mẹ người yêu, rồi người bạn đời đứng trước mộ thề thốt sẽ chăm sóc cô ấy cả đời vậy.
Tuy Minh Kiều rất sẵn lòng nhận lấy sự quan tâm từ tiểu Thống, nhưng nếu thật sự muốn diễn vở này, nàng thà rằng là mình với Đường Hiểu Ngư đóng cùng còn hơn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT