Gã chú nằm rạp dưới đất, nức nở một tiếng, suýt nữa thì khóc òa ngay tại chỗ: "Tôi không lừa cô, tôi thật sự không lừa cô... Cô không tin chỗ nào cứ hỏi, đừng đánh tôi nữa!"
Minh Kiều nhìn chằm chằm vào gã. Đôi mắt đào hoa kiều diễm của nàng lúc này không hề có lấy một chút tình cảm nào, thậm chí trông còn chẳng giống đang nhìn một sinh vật sống: "Vậy ông nói đi, rốt cuộc người sai ông đến đã dặn dò gì? Ông định lừa tôi về nhà ông để làm gì?"
Mặt gã chú cứng đờ, cả người run bần bật. Gã không thể nói, mà cũng không dám nói.
Chỉ chần chừ có mấy giây, cảm giác mất trọng lực quen thuộc lại ập tới, sau đó là một cơn choáng váng và đau đớn như xé thịt.
Phải một lúc sau gã mới nhận ra - thì ra mình lại bị đá văng đi lần nữa.
Tiếng bước chân nhẹ nhàng lại vang lên, cùng với giọng nói quen thuộc đến rợn người: "Thôi bỏ đi, xưa nay tôi vốn không có nhiều kiên nhẫn. So với việc tốn thời gian nghe ông bịa chuyện, chi bằng dành chút sức nghĩ xem giết một con chó rồi xử lý hậu quả thế nào thì nhanh hơn."
Mọi thứ như cơn ác mộng tái hiện giữa ban ngày.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT