Đường Hiểu Ngư hơi thất thần, mãi đến khi nghe thấy tiếng cốc nước đặt xuống bàn khẽ vang lên, cô mới chợt bừng tỉnh khỏi dòng suy nghĩ miên man.
Cô ngẩng đầu nhìn Minh Uyển: "Mẹ nói nhiều thế có bị mệt không? Có muốn nghỉ một lát không?"
Minh Uyển khẽ thở dài, có phần bất đắc dĩ. Đúng là sức khỏe bà không tốt thật, nhưng cũng không đến mức chỉ nói vài câu đã kiệt sức.
Nhưng dù là con gái hay mẹ ruột của bà, thậm chí cả bạn bè tới thăm nom, ai cũng đều có thái độ như thế. Bà thỉnh thoảng thấy khó mà mở lời, nhưng phần nhiều thì cũng đã quen rồi.
"Mẹ không mệt. Nếu thời tiết đẹp hơn thì ra ngoài đi dạo một vòng hay biết bao nhiêu"
Chỉ tiếc là bây giờ ngoài trời mưa bụi lất phất không dứt, chuyện đi dạo xem ra không khả thi. Ánh mắt bà vô thức đảo quanh, muốn tìm thêm chủ đề gì đó để trò chuyện với con gái, bèn dừng lại ở chiếc hộp cơm giữ nhiệt mà Đường Hiểu Ngư mang theo.
Đó là một hộp cơm lớn, hiển nhiên được đặt làm riêng: "Con mang món ngon gì tới thế? Hay để mẹ nếm thử luôn nhé?"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play