Amber cũng chẳng rõ trong lòng Phương Vân đang nghĩ gì, mà cho dù có đoán ra, e là cậu cũng chỉ bật cười mà thôi. Cậu đang mang bịt mắt, tựa lưng vào ghế nghỉ ngơi, mắt nhắm lại dưỡng thần. Tay trái vẫn nắm chặt lấy thanh trường kiếm, cảnh giác đến mức dù trong mộng cũng không thả lỏng một khắc nào.
“Ầm ——!”
Không biết đã qua bao lâu, tinh hạm đột nhiên rung chuyển dữ dội, làm toàn bộ các trùng đều giật mình tỉnh giấc. Amber lập tức ngồi bật dậy, tháo bịt mắt, chỉ thấy ngoài cửa sổ tàu bất chợt xuất hiện vô số sinh vật đen sì như mực, bám đầy lên kính tàu. Con lớn nhất trong số đó gần bằng nửa con tinh hạm, đâm mạnh vào kính chắn gió tạo nên âm thanh trầm đục vang dội.
Amber nhíu mày:
“Thứ quái gì vậy?”
Ludwig ngẩng đầu liếc nhìn, thản nhiên tắt ván cờ còn chưa xong nước đi:
“Là lũ hút máu tri. Loại dị thú này sống nhờ máu tươi, có lẽ chúng ngửi thấy mùi trên người chúng ta nên mới kéo bầy ra săn. Không cần xuống xử lý, chỉ cần xịt dung dịch hòa tan là đủ. Đám này chỉ là bọn tép riu.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT