Nguyễn Tiểu Huy đã làm thám tử tư được sáu năm, từng nói chuyện với khách trong quán cà phê, tiếp nhận nhiệm vụ ở khách sạn, nhưng hắn không ngờ có một ngày lại ngồi xổm trên vỉa hè, ăn tạc xuyến, đối diện với chính khách hàng của mình.
Người đàn ông đội chiếc mũ lưỡi trai đen, đang ngồi xổm trên mặt đất ăn tạc xuyến. Để tiện ăn, hắn kéo khẩu trang xuống dưới cằm, nếu không phải mặt hắn không giống, Nguyễn Tiểu Huy suýt chút nữa nghĩ rằng mình gặp phải một khách hàng khác.
Dù vậy, người này tính tình có chút kỳ quái, nhưng lại rất hào phóng, rõ ràng là người có tiền và phong thái, tuyệt đối không thể làm ra chuyện ngồi xổm trên vỉa hè ăn tạc xuyến như vậy.
Nguyễn Tiểu Huy đi qua, ngồi xổm bên cạnh hắn, thấp giọng nói: “Nhất nhất ba bốn năm?”
“Lục.”
Người đàn ông ăn tạc xuyến bình tĩnh trả lời một từ, rồi đứng dậy, vứt chén đã ăn xong vào thùng rác. Lục Diên dùng khăn giấy lau miệng, cuối cùng mới liếc nhìn Nguyễn Tiểu Huy, hỏi: “Ngươi họ Nguyễn?”
Nguyễn Tiểu Huy nhìn có vẻ không lớn, khoảng mười mấy tuổi, trên đầu là đám tóc vàng, vẻ mặt có chút lêu lổng, không quá đẹp trai cũng không quá xấu, nhưng lại rất hợp làm công việc tình báo.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play