Bữa cơm này kết thúc trong không khí ngượng ngùng đến mức kỳ lạ.
Lục Diên không biết ông nội có còn chút sức sống nào hay không, dù sao ăn uống xong, trước khi ra về, người kia còn đem món Não Bạch Kim và lễ vật lớn của Vượng Vượng xách đi, ngay cả một cái liếc mắt cũng không ném về phía hắn.
Dụ Trạch Xuyên nhìn bóng dáng ông nội khuất dần, cảm thấy có chút bất đắc dĩ, đành phải quay sang Lục Diên nói: “Các anh ở ghế lô chờ tôi một lát, tôi đưa gia gia đến cửa, nói vài câu với tài xế rồi về ngay.”
Lục Diên và Tiết Tấn đều gật đầu cùng lúc, vội vàng thúc giục: “Cậu mau đi đi.”
Đi chậm sợ ông nội nổi giận rồi.
Dụ Trạch Xuyên vội vàng rời đi, chỉ còn lại Lục Diên và Tiết Tấn ngồi đối diện trong ghế lô, ánh mắt hai người giao nhau, không khí có phần ngượng ngập hơn cả trước kia.
Tiết Tấn thấy Lục Diên cứ nhìn chằm chằm mình, chỉnh lại kính, bình tĩnh nói: “Anh có phải rất tò mò mối quan hệ của tôi và Trạch Xuyên ca không? Dù sao tôi và hắn họ khác nhau, nhưng ông nội lại là người như nhau.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play