“Cảm ơn em.”
Đường Nhu chân thành nói lời cảm ơn, rồi đưa tay lau đi vết máu xanh còn vương lại trên mí mắt mỏng manh của Số 17.
Dưới những tia máu khác màu lạnh lẽo ấy, gương mặt tuấn tú sâu hút của chàng trai lại trở nên kỳ lạ đến lộng lẫy.
“Em đã cứu tôi, Số 17, nhờ có em.” Nếu không thì có lẽ cô đã chết rồi.
Số 17 chớp mắt chậm rãi, hàng mi ướt đẫm rủ xuống thành từng sợi cong cong mềm mại.
Cô đang cảm ơn anh.
Cô thật dịu dàng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT