Trong tầng Giấc mơ Trung dung, từng bước đi đều ẩn giấu sát khí và âm hồn khó tan, làm sao tôi dám để mặc cho Hoàng Tuyết gào thét như thế? Ngộ nhỡ làm tín hiệu thu hút có thứ gì đó đến thiệt, lúc đó có khóc cũng muộn rồi.
"Im ngay!" Tôi bất chấp tất cả, đè cô ấy xuống mép giường, dùng một tay bịt miệng cô nàng: "Em im lặng xíu được không? Em nghĩ kỹ lại xem, cơ bản là anh không hề có lý do để làm hại em."
Một làn hơi nước mỏng ứa ra từ đôi mắt xinh đẹp của Hoàng Tuyết. Tôi sợ cô ấy lên tiếng, nên dùng tay đè mạnh vào miệng cô ấy. Đôi môi mềm mại ướt át của cô nàng dáng sát vào lòng bàn tay của tôi. Cái cảm giác vi diệu, tê tái này khiến tôi khó mà quên được.
“Đây chỉ là một giấc mộng!” Dù có xúc cảm rõ rệt như thế cũng không thể nào thay đổi được một sự thật, đây chính là một giấc mơ. Tôi hít sâu một hơi, buông tay khỏi miệng Hoàng Tuyết ra dần: “Em có thể tùy tiện báo động, nhưng xin em đừng thét to quá, hoặc làm chuyện gì đó quá khích nhé. Anh xuất hiện ở đây để bảo vệ em.”
Tôi vừa nói xong, bỗng nghe thấy tiếng bước chân quỷ dị bên ngoài hành lang. Đó là âm thanh đến từ một chân cao, một chân thấp, nghe như đang cố gắng bước đi vất vã giữa một vũng sình lầy. Tiếng bước chân chẳng hề có một quy luật nào cả.
“Cứu...” Hoàng Tuyết vẫn chưa từ bỏ ý đình, nhưng tôi đã đề phòng nãy giờ. Cô nàng vừa la lên một chữ, tôi bèn che miệng cô ta lại, đè dưới thân mình, rồi trùm chăn kín mít lên.
Từ trong phòng, tôi bỗng nhận ra tiếng bước chân kia vừa dừng lại, tựa như người bên ngoài cửa đã nhận ra một điều gì đó.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play