Kể từ sau buổi phỏng vấn tối hôm đó, tôi chưa bao giờ đặt chân tới đường Vô Đăng. Cũng không biết vì sao, chỉ cần trong đầu nảy sinh ý nghĩ đi khám phá, tôi bèn cảm thấy một nỗi sợ vô cớ hiện ra.
Theo lý thuyết, tôi đã từng livestream 6 lần. Sự can đảm và tâm trí sớm đã rắn như sắt thép, nhưng chẳng hiểu sao cứ như chuột sợ mèo vậy, cứ nghĩ tới cảnh ngộ tối hôm đó, tôi cảm giác lòng mình không yên. Nỗi sợ mà Âm Gian Tú Tràng mang lại đã cắm rễ thật sâu trong tận đáy lòng tôi ngay từ buổi phỏng vấn đầu tiên.
Cái loại quỷ dị và sợ hãi không rõ nguyên cớ này, khiến cho tôi không dám nảy sinh suy nghĩ chống đối. Sức mạnh của họ đã vượt quá tầm hiểu biết của tôi, và khó mà giải quyết nỗi bằng Đạo thuật hay một vài lá bùa.
"Cao Kiện, sắc mặt em sao bỗng nhiên trở nên kém như vậy?" Anh Lưu mù nhận thấy sự khác lạ của tôi, đặt ly rượu xuống: "Có phải em đã nghe quá nhiều bí ẩn, cảm thấy áp lực?"
Tôi lắc đầu, cũng không nói cho anh Lưu mù suy nghĩ trong lòng tôi. Âm Gian Tú Tràng là bí mật lớn nhất của tôi, tôi phải chôn chặt nó trong tận đáy lòng.
"Em làm sao vậy? Mặt mày xanh lè xanh lét, trên trán mây đen ngưng tụ, anh hiếm khi thấy em bộc lộ biểu cảm như vậy?" Anh mù có chút lo lắng.
Tôi uống cạn ly rượu, nhìn cái ly rỗng: "Rượu hết thì chưng cất rượu mới, người biến mất liền vĩnh viễn không bao giờ tìm lại được. Anh Lưu, Cầm Long thuật này còn phải bàn bạc kỹ hơn, bây giờ anh nói cho em biết trên tờ giấy vừa rồi có thứ gì khác đáng đổi hay không?"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT