Một bà cụ đang chậm rãi bước đến. Đó chính là bà cụ từng cảnh báo cho tôi biết trong nhà có ma khi tôi đến đường Vô Đăng lần đầu tiên.
Hơn nửa tháng không gặp, bà ta vẫn thế, không gì khác biệt, vẫn mang dáp dấp già nua như ban đầu.
“Bà ơi, bà còn nhớ con không?” Tôi đi thẳng đến chào cụ, nhưng bà cụ cũng không thèm nói chuyện với tôi, dùng một tay ôm con búp bê cũ nát bằng vải rồi thò cánh tay gầy như que củi còn lại để nắm lấy cánh tay tôi.
“Bà ơi? Bà dẫn cháu đi đâu?”
Ba cụ vẫn không trả lời, kéo tôi đi ngược lại cái hướng mà bà vừa đi vào ban nãy. Trông bà rất già yếu, nhưng bàn tay rất mạnh. Năm ngón tay của bà bấu vào cánh tay tôi rất đau.
Thấy cụ kiên quyết như vậy, tôi cũng không chống cự, cứ để bà dẫn đi một đoạn rất dài trong con hẻm tối tăm.
Chẳng biết đi bao lâu nữa, bỗng tôi cảm giác mây đen trên đầu tan đi, ánh trăng sáng soi rọi lên người lần nữa.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT