Tôi nhìn con búp bê một lát, dùng tay ấn vào khắp người nó: “Không có linh kiện máy móc, cũng không có sợi tơ điều khiển, vậy nó xuất hiện ở cầu thang bằng cách nào?”
Tôi không hiểu được vì sao, đành ném con búp bê lại chỗ cũ, bước từng bước lên chiếc cầu thang gỗ cũ kĩ lên tầng hai.
Chiếc hành lang chặt hẹp này cùng lắm chỉ vừa cho ba người đi cạnh nhau, hai bên tường lại treo những bức tranh trừu tượng kinh dị chỉ cách nhau chừng vài bước chân.
“Hai bên trái phải có tổng cộng bốn phòng, trên cửa phòng cũng không có dấu hiệu gì đặc biệt, xem ra chỉ có cách đi vào mới biết được.” Tôi bước đến cạnh cánh cửa phòng thứ nhất, đẩy cửa đi vào. Nhưng tôi càng đẩy mạnh, cánh cửa càng cứng đầu, như thể có người đứng chặn bên kia cánh cửa vậy, dẫu có dùng hết sức cũng chỉ đẩy được khoảng mười centimet.
“Trong phòng có người sao?” Tôi lùi về sau hai bước, nhảy lên quay chân đá một cú trời giáng thẳng vào cánh cửa, chỉ nghe thấy bên trong phòng vang lên một tiếng gãy giòn vang, hai ống lò xò từ từ lăn ra.
Cửa phòng mở rộng, tôi bước vào trong. Lúc này, tôi thấy có xác một cô bé khuất sau cánh cửa, trên trán nạn nhân bị khắc hai chữ “Đố kị” bằng dao, quần áo trên người bị nhuốm đậm một màu đỏ máu.
Không ngửi thấy mùi máu tươi hay mùi xác phân hủy, xem ra đây chỉ là dùng thuốc màu vẽ lên con rối cao su.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT