Ở Thế Kỷ Tân Uyển, Lộc Hưng may mắn trốn thoát khỏi Lôi Phù. Tôi nhớ rất rõ giọng điệu dữ tợn và ác độc của gã lúc đó. Dường như thằng bệnh này đang thực hiện điều gã từng nói.
"Cao Kiện, nhược điểm lớn nhất của mày chính là lo nghĩ quá nhiều. Mày muốn bảo vệ mọi người, nhưng điều này thực tế sao?" Lộc Hưng nhìn lệnh bài bát giác trong tay: "Nếu mày rời công viên ngay khi Thần Sát Tướng Tinh mất tích, có thể hôm nay mày còn có thể giữ được một mạng."
Gã cất lệnh bài vào, khuôn mặt đầy vết sẹo co giật vì quá hưng phấn: "Không ngờ hả, Thần Sát Tướng Tinh chỉ là ngụy trang, mày nghĩ tao ngu đến mức bày ra một cạm bẫy đơn giản như vậy sao? "
"Bớt nói nhảm, nhanh giải quyết hắn." Thái độ kiêu ngạo của Lộc Hưng khiến cho Khâu Nhậm có chút khó chịu. Phải biết rằng ở 5 năm trước, kế hoạch của gã cũng vì tôi mà đã thất bại trong gang tấc. Lúc này, gã chứng kiến Lộc Hưng đặt cạm bẫy thành công, khó tránh cảm giác khó chịu trong lòng.
"Chớ nóng vội, trên người của kẻ này có rất nhiều bí mật, tao phải từ từ đào móc." Ánh mắt của Lộc Hưng nhìn tôi cứ như đang nhìn thi thể nằm chờ giải phẫu trên bàn thí nghiệm, đầy sự điên cuồng và tàn nhẫn.
Tôi biết mình đã trúng kế nhưng vẫn cố vắt óc suy nghĩ đối sách, giờ chưa phải thời điểm bỏ cuộc.
"Cao Kiện..." Thiết Ngưng Hương nắm tay của tôi, có chút tự trách và hổ thẹn, giọng của cô ấy rất nhỏ: "Anh đi trước đi, để em ở lại cản chúng."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play