Thân ở trong phòng, Nhàn Thanh đạo trưởng là người có cảm xúc sâu sắc nhất. Ổng vốn là bị Diệp Băng đánh trọng thương, lúc này lại để bị âm khí nhập thể, sắc mặt xanh lét, giống như trúng phải độc rắn cắn vậy.
"Đạo trưởng!"
Đống xác chết chặn đường, tình huống của tôi lúc này cũng không tốt đẹp gì, lực ép trên bả vai đang nặng thêm. Tôi liếc mắt nhìn lại, hai vai bị cánh tay màu đen giữ chặt, một đầu người tuyệt đẹp đang đặt ở trên vai phải của tôi. Tóc của cô ta cọ vào mặt của tôi, mũi khẽ phập phồng, sóng mũi cao xẹt qua mặt tôi, kích thích những sợi lông tơ.
Tay chân của tôi tê cứng, đứng im tại chỗ, con ngươi đảo quanh, đầu óc trống rỗng, không biết nên làm thế nào cho phải.
Cơn lạnh từ hai vai thấm vào thân thể, ngũ tạng lục phủ dường như đóng băng, hô hấp trở nên nặng nề, cứ như hít sâu một hơi lớn, lúc thở ra lại không thở hết được. Hô hấp nghẹn lại phân nửa, cực kỳ khó chịu.
"Rốt cuộc thứ ám Diệp Băng là thứ gì? Vì sao cô ta cứ nhắm vào mình? Là bởi vì ký ức của Diệp Băng? Hay là vì trả mối thù khi mình ngăn cản nó thoát khỏi phong ấn lúc ở trung tâm hỏa táng Cầu số 3?"
Máu đang đông đặc lại, đầu ngón tay dần dần mất đi tri giác. Cảm giác này cứ như trong trời đông giá rét, chỉ mặc áo mỏng đi trong núi tuyết hoang vu.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT