“Không giết chết có gì khác với thả người ra khỏi đây chứ? Tao nghĩ mày rãnh quá nên tự kiếm công chuyện để làm à.” Trương Bắc đối chọi gay gắt với tôi; gã không tin tôi có thể tìm ra kẻ chủ mưu.
“Tất nhiên là khác. Kẻ chủ mưu sẽ cho mày thuốc giải, để mày sống sót trong đêm nay, nhưng con đường duy nhất để rời khỏi đây vẫn do con quái vật nào đó ngoài cửa trông giữ.” Tôi nói một cách bình tĩnh trong khi liếc sang chiếc tủ đựng bát: “Số 6, mày có nhớ rõ diện mạo của thứ bên ngoài cánh cửa không? Nói chi tiết hơn đi. Chỉ có mày mới nhìn thấy nó vào thời điểm đó. “
Tôi không đề cập đến thì thôi, nhưng ngay sau khi tôi nhắc đến thì gã số 6 chợt co đầu rụt cổ theo bản năng: “Có lẽ đó chỉ là ảo giác của tao.”
“Vì mày không nói được, nên tao sẽ đoán.” Tôi bước đến tủ: “Thằng Điền Đằng số 5 từng nói rằng, mùi thối của gã số 9 có độ nồng nặc đứng thứ ba trong số tất cả chúng ta, và hầu hết các mùi ấy là mùi thối của xác chết nữ, đúng không?”
“Đúng là tôi từng nói thế.” Điền Đằng gật đầu: “Mùi của xác đàn ông khác mùi của xác phụ nữ. Tôi cũng khó giải thích cặn kẽ với mọi người.”
“Chỉ cần cậu xác định như vậy là đủ.” Tôi quay đầu lại nhìn mọi người: “Các anh cũng thấy cảnh gã số 9 bị lôi ra cánh cổng sắt rồi đó. Những cánh tay tóm lấy gã đều có hình dạng mảnh mai và sưng tấy. Nếu tôi không nhìn nhầm, hẳn đó là tay của phụ nữ.
Gậy ông đập lưng ông, gã số 9 từng giết nhiều cô gái đến vậy, thế là lúc này đã bị những bàn tay của giới tính nữ kia xé xác bên ngoài. Đến lúc này, chẳng lẽ mọi người còn chưa nhận ra chuyện gì à?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT