Lời xin lỗi của Đỗ Dự rất chân thành. Trong số những người sám hối, gã là người duy nhất bày tỏ sự hối hận của bản thân. Có lẽ, nếu cho gã cơ hội được quay lại, ắt hẳn gã sẽ dùng cách khác, không liên quan đến cậu bé này, để trả thù.
Lúc này, linh hồn từng bị tra tấn đến phát điên kia đang ngồi trên thuyền. Nước sông êm đềm, con thuyền độc mộc đang trôi nhẹ nhàng theo dòng chảy.
Không ai biết điểm cuối dòng nước là ở đâu; nó giống như một con thuyền đơn độc trôi trên dòng Hoàng tuyền vậy.
Mối nhân quả dây dưa không đứt, tình thâm và cừu hận đan xen nhau; rốt cuộc, cái gì nên đến sẽ đến.
Vương Hiển cúi đầu sát xuống ngực, Đỗ Dự là người giết nó, nhưng lúc này lại là tôi đang ngồi bên cạnh đứa nhỏ.
Âm khí lạnh lẽo tỏa ra từ cơ thể nó; oán niệm như một sợi xích dài mảnh khảnh khóa chặt trên làn da mỏng manh của nó.
Tôi âm thầm nhớ rõ Bắc Đẩu đại thần chú trong đầu, hóa ra từng điểm sao lóng lánh giữa lòng bàn tay. Nếu con quỷ này dám tấn công Đỗ Dự, tôi sẽ ngăn chặn nó lại.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT