Cụ già mù nói rất nhiều; vợ chồng Lô Văn Xương chỉ xem đó như một câu chuyện đời xưa, nhưng tôi biết đó chính là một thông tin cực kỳ quan trọng.
“Miếu Thổ Địa, đường Hoàng Tuyền, đài Vọng Hương, sơn đạo Ác Cẩu, núi Kim Kê và thôn Dã Quỷ. Sáu điểm dừng này luôn có người lên tàu, hẳn đó cũng là điểm mấu chốt để mình chạy trốn.” Chỉ vừa nghe qua tên thôi, tôi đã cảm thấy mấy nơi này chẳng khác gì quỷ vực chốn U minh cả. Hơn nữa, cộng với mấy lời bà cụ mới nói xong, tôi nghĩ lại mà lạnh hết cả người: “Trạm cuối cùng của đoàn tàu này liệu có phải là âm phủ hay không?”
Tôi không dám tò mò về chân tướng thật sự của đoàn tàu này, cũng không hề muốn tìm tòi, khám phá bí mật trong đó. Tất cả những gì tôi muốn chỉ là có thể sống sót mà thôi.
“Điểm dừng đầu tiên mà hành khách được phép xuống xe là miếu Thổ Địa. Địa danh này nghe có vẻ dễ chấp nhận hơn”. Tôi sờ nhẹ cằm mình, im lặng suy nghĩ. Nếu cứ chậm hành động sẽ dễ dàng phát sinh biến cố. Càng trì hoãn lâu, xác suất sống sót của tôi càng thấp dần. Vì vậy, điểm dừng miếu Thổ Địa đầu tiên rất quan trọng đối với tôi.
“Cụ ơi, không biết từ đây đến miếu Thổ Địa mà cụ vừa nhắc đến có còn xa lắm không ạ?”
Nghe tôi hỏi thăm, đôi mắt trắng dã của bà bèn chuyển động về phía tôi đang ngồi. Bà ngẫm nghĩ một chút về giọng điệu của tôi, hồi lâu sau mới mỉm cười nhẹ rồi nói: “Nhóc con à, cháu là người hiểu chuyện đấy, cũng liều mạng tính toán dữ he! Bất quá, bà già này khuyên cháu một câu: Sống chết có số, không thể làm trái được.”
Đúng là người già thành tinh mà! Chỉ dựa vào giọng điệu của tôi, bà cụ đã đoán ra được đại khái về ý nghĩ trong lòng tôi. Bà nhận ra rằng, tôi không cam lòng mà chết như vậy, định mượn nhờ miếu Thổ Địa để chạy khỏi đoàn tàu này, tránh xa sinh tử.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT