Tôi nhớ kỹ lời nhắc nhở của Lưu Bán Tiên, thế là gọi Vương Sư và Phùng Minh Long đi đến bên cạnh cây hòe già.
Trưởng bối, tổ tiên làng họ Lộc đang đánh nhau với cương thi Huyết hồ; đám dân làng mặc quần áo sặc sỡ thì nằm sát dưới đất, không dám ngóc đầu dậy. Không ai thèm để ý đến hành động của ba người chúng tôi.
“Huyết hồ và dân làng đang tranh giành xá lợi Thiện Ác. Cho dù mình có can thiệp vào thì cơ hội lấy được xá lợi cũng không cao cho lắm. Thay vào đó, mình thà là cố hết sức để tìm ra Mộng Dực cổ. Giá trị của loại Cổ này vượt xa xá lợi Thiện Ác.”
Ba người chúng tôi đứng dưới gốc cây hòe, nhìn tán cây rậm rạp chẳng khác gì một tòa thành xanh lá treo lơ lửng trên không; cây này thật sự quá lớn rồi.
“Anh Lộc, anh gọi chúng tôi đến đây làm gì vào lúc này?” Phùng Minh Long gãi đầu, trong mắt vẫn có chút sợ hãi nhìn cây hòe.
Lúc mới vào thôn, gã đã chuẩn bị chạm tay vào thân cây hòe. Nhưng dưới sự nhắc nhở của Lộc Thiện, gã phát hiện trên cây có vô số côn trùng nhỏ nên kịp thời rút tay lại, lúc này mới may mắn mà tránh được một kiếp nạn.
“Tôi cần lấy một vật từ thân cây này.” Tôi quan sát bằng Phán nhãn, nhận ra bề mặt của thân cây hòe không hề bằng phẳng. Thỉnh thoảng, tôi có thể nhìn thấy những bóng đen nho nhỏ lóe lên chóng vánh; có quá nhiều cành nhánh từ thân cây gốc, tầng tầng lớp lớp đè xuống phía dưới. Đồng thời, giữa những cành nhánh ấy là vô số sợi tơ trắng đang rủ xuống, giống như một dãy Thiên hà đang treo lơ lửng, lại trông giống như một mạng nhện khổng lồ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play