Trong phòng tắm u ám của bệnh viện, vòi nước đột nhiên bật lên; trên gương hiện ra những ký tự mờ nhạt. Tất cả những điều này trông có vẻ rất quỷ dị. Nếu là một người bình thường, tôi đã hét toáng lên rồi.
“Anh muốn tôi cứu anh à?” Tôi dùng Phán nhãn nhìn Vương Sư trước mặt, tình huống của gã quả thực không ổn cho lắm.
Gã quá yếu, không ngưng tụ thành thực thể như Diễm quỷ Vương Vũ Thuần. Tôi chỉ vừa phóng thích gã ra chưa được bao lâu, quỷ hồn của gã đã bắt đầu có dấu hiện tiêu tán.
“Tôi không thể ở dưới ánh nắng quá lâu. Tôi có thể cảm giác bản thân đang dần tan biến thành mây khói bất cứ lúc nào. Vì sự hợp tác vui vẻ giữa hai chúng ta trước đó, xin hãy giúp tôi lần này. Vất vả lắm mới thoát khỏi chuyến tàu đó, tôi không bao giờ muốn quay lại nữa!” Những chữ Hán hiện lên trên gương rất nguệch ngoạc, tôi có thể nhận ra sự lo lắng của Vương Sư: “Tài sản của tôi ở Dương gian, bao gồm nhà cửa của tôi, tiền gửi ngân hàng, và thậm chí là cả bút danh quan trọng nhất của tôi... Tất cả sẽ là của anh!”
Tiền tiết kiệm và tài sản của một vị tác gia nổi tiếng rất dễ khiến tôi động lòng; nhưng tôi cũng biết rằng, số tiền này không dễ dàng lấy đi: “Anh muốn tôi giúp anh như thế nào?”
“Cơ thể của tôi rất yếu đuối, còn yếu hơn cả bọn quỷ hồn phổ thông và có nguy cơ biến mất hoàn toàn sau một vài phút bên dưới ánh sáng mặt trời. Chỉ khi tá túc trong viên ngọc trên chiếc vòng tay của anh, tôi mới có thể an toàn.”
“Nói thì dễ, anh có thể ở lại bao lâu cũng được. Chờ đến tối, tôi sẽ thả anh ra ngoài.” Vừa nói xong, tôi chợt nhận ra câu nói vừa rồi của mình có hơi ngộ nghĩnh, kiểu như tôi đang nuôi thú cưng vậy.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play