“Anh tránh xa chúng tôi ra một chút.” Nhân viên bảo vệ và tay thợ điện đồng thời lùi về phía sau, sau đó dường như lại cảm thấy bản thân phản ứng hơi quá khích nên nói đệm một câu: “Trùng hợp thôi mà, đúng không?”
Ta nhấc cây đòn gánh lên, tiện tay gỡ hai lá bùa may mắn mà anh Lưu mù dán lên người mình, sau đó liếc mắt nhìn hai người kia, khẽ đáp: “Có lẽ là vậy.”
Kính sau xe taxi đều bị đập vỡ, bác tài xế vô cùng sợ hãi, run rẩy chui ra khỏi xe. Cả một góc phố rơi vào trạng thái cực kỳ náo động.
“Tất cả có vẻ chỉ là trùng hợp, nhưng thực tế lại là chết chóc bủa vây.” Nếu không có sự cảnh báo của cây đòn gánh, đầu tôi đã bị đập nát. Đứng bên lề đường, lưng tôi ướt đẫm mồ hôi. Áo sơ mi dán chặt vào da thịt, khiến tôi cảm thấy lạnh lẽo cả người.
Nhìn xuống đồng hồ đeo tay, hiện tại là 14:15 phút chiều; thời gian hôm nay trôi qua cực kỳ chậm.
Mặc veston trên người, cầm theo cây đòn gánh, tôi băng qua đám đông, quyết định đi bộ đến trung tâm hỏa táng Cầu số 3.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play