Sau khi phủi bớt đống bụi trên người, tôi lảo đảo rời khỏi đường Vô Đăng. Đầu ngõ vẫn còn sót lại đống hỗn độn do trận chiến ác liệt đêm qua, nhưng xác người và vết máu đã không còn tại đó nữa.
“Tam âm tông, bọn mày không thể trốn thoát đâu.” Sau khi lần mò hồi lâu mà không tìm được điếu thuốc nào, tôi ho khan vài tiếng rồi bước ra đường lớn, đón một chiếc taxi, phóng tới bệnh viện Nhân dân số 1 gần đó.
Sau khi bấm số điện thoại khẩn cấp và được đưa vào phòng cấp cứu, miệng vết thương đã dính chặt vào quần áo, một số đã bị nhiễm trùng; cảnh tượng này khiến các bác sĩ vô cùng sợ hãi.
Trước khi xử lý vết thương, bác sĩ còn yêu cầu tôi liên hệ với người nhà. Vì phải được sự đồng ý của người nhà, bọn họ mới dám tiến hành phẫu thuật, cắt lọc một số vùng mưng mủ.
Không còn cách nào khác, sau khi suy nghĩ một lúc thì tôi đành phải mượn điện thoại của bác sỹ, gọi cho Thiết Ngưng Hương.
“Đàn chị, anh đang ở bệnh viện. Em có thể đến ký tên giúp anh một lúc được không?
“...”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT