Nghe tiếng hát quen thuộc vọng đến, tôi bèn dùng Phán nhãn nhìn vào mảnh sân chơi bị sương mù bao phủ: “Cẩn thận, bọn chúng đang đến.”
“Bọn chúng?” Sở môn không có Phán nhãn, nên đương nhiên là không thể nhìn thấy cảnh tượng trong sương mù. Gã đứng song song cùng tôi, trong thời khắc mấu chốt này vẫn không hề nấp sau lưng tôi: “Tôi từng kiểm tra khắp cả cảnh mộng này rồi, không có người sống. Cậu có nhìn lầm không?”
Tôi ra hiệu cho Sở Môn lùi về sau. Tiếng hát đang dần đến gần, những bóng người đong đưa kia đang bao vây cả hai lại.
Từng đứa một, có khuôn mặt vàng vọt như nến cháy, cơ thể suy yếu, giống như những đứa trẻ làm bằng giấy bước ra khỏi màn sương mù.
“Cậu streamer, tốt hơn hết là không nên giao tiếp với người xuất hiện bên trong giấc mơ, cẩn thận bị lạc đường tại đây.” Sở Môn gằn giọng nhắc nhở, còn tôi cũng lập tức gật đầu. Vừa đi chạy đi, nhưng rốt cuộc cũng đã quá muộn. Những đứa trẻ này dường như đã đánh dấu vào tôi và Sở Môn. Dù chúng tôi có chạy đi đâu, bọn nó đều xuất hiện ở sau lưng.
“Tổng cộng có bảy đứa trẻ, có tướng mạo giống như những gì kẻ mà mình đã gặp trong giấc mơ của thằng nhóc lưng còng. Phúc Hân và Phúc Minh cũng nằm trong số đó.” Diện mạo xuất hiện của những đứa trẻ trong giấc mơ của Diệp Băng hẳn là giống với diện mạo của chúng trong đời thực. Bất quả, cảm giác kinh dị vẫn không hề giảm đi chút nào.
“Cậu streamer, đi nhanh lên.” Sở Môn kéo tôi chạy dọc theo con đường đất, muốn rời khỏi địa điểm này. Bọn trẻ kia cũng không hành động khác thường gì, chỉ đi theo phía sau tôi và Sở Môn, rồi lạnh lùng nhìn tôi với đôi mắt rất kỳ quái, như thể vừa phát hiện ra một món đồ chơi mới vậy.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play