Đẩy mở cửa sổ, đỉnh đầu là bầu trời hai màu đen trắng; nhìn từ xa, từng khối kiến trúc cao thấp đập vào trong mắt.
Có thể là bởi vì đứng không đủ cao, khó mà nhìn thấy được phần ranh của tòa thành thị này.
“Dường như tất cả các con đường đều kết nối với nhau.” Sở Môn nhăn mặt. Ẩn ý trong câu nói này của gã chính là, nơi đây trông giống như một mê cung vậy, rất khó để tìm được đường ra ngoài.
Nhưng để có thể phát hiện ra con đường dẫn đến bên ngoài ngay lập tức cũng là một việc không thực tế. Tôi cố gắng ghi nhớ những con đường trong chu vi khoảng trăm mét xung quanh nơi này và mỗi một tòa kiến trúc một, sau đó vỗ vai Sở Môn, “Chuẩn bị đi thôi. Tiến về phía Tây, nơi đó có một tòa nhà cao hơn 10 tầng. Leo lên đó, hẳn là có thể nhìn thấy toàn cảnh thành phố.”
Đứng nơi cao, dĩ nhiên là có thể nhìn đến xa hơn. Tôi và Sở Môn nắm giữ tin tức quá ít; con gấu bông lại một mực không nói lời nào; hai chúng tôi chỉ có thể dùng biện pháp ngu ngốc như vậy để tìm đường ra ngoài.
“Cẩn thận một chút, đừng để cái gương kia soi được bản thân.”
“Có nên đến xem thử một lần không. Vô duyên vô cớ, lại có một tấm gương ở đây, không chừng sẽ có thể phát hiện manh mối mới?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play