“Nhanh lên! Nhanh lên coi nào!” Cửa thang máy màu xám bạc chậm rãi khép lại, tầm mắt thu hẹp dần. Trên hành lang tối đen giữa bệnh viện, dấu giày sũng nước kia cũng bắt đầu tăng nhanh tốc độ, chạy về phía thang máy.
Nhìn từng dấu giày xuất hiện chóng vánh trên nền nhà sạch sẽ, tôi vô thức cắn chặt răng: “Nhanh lên xem nào!”
10 centimet, 5 centimet... Khi hai cánh cửa thang máy màu xám bạc chỉ còn từ 3 - 4 centimet nữa là đã có thể khép lại, tôi cũng bắt đầu yên tâm dần.
2 centimet, 1 centimet!
“Tạm thời an toàn.” Tôi thở hắt ra một hơi, nhưng khi còn chưa hoàn toàn thổi ra luồng hơi cuối cùng thì hai cánh cửa thang máy đột nhiên bị kẹt cứng lại! Khoảng cách giữa chúng chỉ có chưa đầy 01 centimet, rõ ràng là giữa khoảng không chẳng có gì cả nhưng dường như lại có ai đó vừa kịp chen ngang 1 ngón tay vào.
“Nguy rồi!” Vừa mới giật thót mình, cửa thang máy đã bị mở bung ra. Tôi cúi đầu nhìn xuống, dấu giày kia lại xuất hiện ngay bên trong thang máy!
“Nó vào được rồi!” Mới nghĩ đến đây, phần cổ của tôi đã bị một luồng sức mạnh vô hình nào đó siết chặt, tựa như bị một ai đó cực kỳ khỏa khoắn bóp chặt lấy cổ mình vậy. Tôi không thể thét ra thành tiếng, mặt đỏ bừng; đầu tôi giống như một quả bóng bay sắp bị nổ tung.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play