Sau khi tu thành Phán nhãn, ánh mắt của tôi đã trở nên cực kỳ sắc bén, tựa như một lưỡi dao.
Ngô Hữu Đức không dám nhìn thẳng vào mắt tôi, chỉ xấu hổ mà cười thành khẩn, tỏ vẻ mình đã sai: “Cậu streamer, vừa rồi rốt cuộc là đã xảy ra chuyện gì?”
Gã bị âm tà nhập thân, chẳng biết vừa rồi mình đã làm gì. Tôi gọi người vợ bầu của gã đến, để vợ của gã đích thân kể lại mọi chuyện cho gã nghe.
Lời vợ mình nói, đương nhiên là có độ tin cậy cao hơn người ngoài như tôi rất nhiều.
Ngô Hữu Đức nghe xong, thế là sợ hãi một hồi. Gã nơm nớp lo sợ, sau đó bèn đi vào phòng ngủ, mở két sắt, lấy ra một cái túi xách: “Cậu streamer, nhiều hơn tôi cũng không có, 10.000 NDT này coi như là cảm ơn của tôi đối với cậu vì hành động trượng nghĩa ra tay. Hôm nay, nếu không có cậu, không chừng tôi còn tổn thương cả Mộng Dịch luôn rồi. Nếu thật sự gây ra chuyện không thể vãn hồi như vậy, tôi còn sống trên đời làm chi nữa?”
“Tôi cứu anh cũng không phải là vì tiền, anh cứ giữ lại đi.” Theo lời cô vợ của Ngô Hữu Đức, tôi cũng biết tình hình làm ăn trong mấy năm nay của hai người không được ổn cho lắm. Số tiền mặt có thể huy động hiện tại cũng không nhiều, thế nên 10.000 NDT này rõ ràng không phải là một con số nhỏ đối với hai vợ chồng bọn họ.
Chỉ vừa liếc mắt, ta nhận ra bàn tay của Ngô Hữu Đức cứ nắm chặt rồi lại buông lỏng nhiều lần, còn khóe mắt của gã cũng nhẹ nhàng run rẩy; cử chỉ này chứng mình rằng: gã cũng rất đau lòng khi lấy ra số tiền này.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT