Viên Phong cầm dao bấm trong tay, bước đến cạnh tôi: “Con nhóc kia chẳng bao giờ thể hiện ra dấu hiệu tồn tại của nó cả. Mọi người đang bàn luận vấn đề đi hay ở, mạng mình còn khó bảo toàn, hơi đâu mà đi quan tâm người khác?”
“Đúng vậy, tốt hơn hết chúng ta nên lo chuyện của chính mình trước đi, đừng lo chuyện bao đồng nhiều đến thế.” Vương Xuân Phú cũng đứng hùa theo bên cạnh. Tất cả bọn họ đều nghĩ rằng, tôi là một vị đạo sĩ hay sao đó, đều muốn đi cùng với tôi.
Gã tài xế lái chuyến xe buýt số 14 thúc giục: “Mọi người lên xe nhanh đi, chỉ còn một phút thôi, không thì tôi chạy đi đấy!”
Cả bọn nhìn tôi: “Mày là cảnh sát, bọn tao nghe lời mày, mày cứ quyết định đi!”
Tôi không trả lời bọn họ liền, mà quan sát vẻ mặt từng người. Giả dụ tên tài xế và cô bé mất tích đều là lệ quỷ, thì trong 06 người trước mặt, cũng chỉ có 02 người là người sống mà thôi.
Trước khi có thể xác định thân phận chính xác của bọn họ, tôi không dám tùy tiện mở miệng. Nếu mang theo ác quỷ đi cùng, tôi sẽ rơi vào hoàn cảnh nguy hiểm hơn.
“Có lẽ bọn bây hiểu lầm rồi. Tao không phải là đạo sĩ có pháp thuật chi cả. Cách đây một tuần, thậm chí tao còn chẳng tin trên đời này có quỷ, do đó bọn bây tự quyết định đi.” Nắm tay Y Y, tôi dẫn con bé đứng sang một bên, không tham dự vào cuộc thảo luận này.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play