So sánh chữ trên hai tờ giấy, Trương Hằng dùng một ánh mắt khó có thể tin nhìn về phía Cố Bắc: “Đẩy chúng tôi đến chỗ quỷ quái này chính là con gái anh?”
“Không thể nói như vậy.” Sắc mặt Cố Bắc khó coi, gã trả lời một cách vô lực: “Quả thật là chữ trên tờ giấy này xuất phát từ tay con gái tôi, nhưng tình huống lúc ấy của con bé rất kỳ quặc, giống như bị thứ gì đó ám lên người vậy.”
Cố Bắc thở dài: “Vợ chồng tôi đã trải qua chuyện như vậy rất nhiều lần. Đang ngủ say bỗng giật mình tỉnh giấc giữa đêm, quay đầu nhìn thì thấy đứa bé trong nôi không khóc không quấy, mở to mắt nhìn chằm chằm vào tôi, rất khủng khiếp. Nó rõ ràng chỉ là một đứa bé, nhưng ánh mắt lại tràn ngập oán độc, khiến tôi cảm thấy xa lạ và sợ hãi.”
“Chuyện tôi hỏi là chữ viết, anh đừng có đánh trống lảng.” Giọng Trương Hằng dần dần phóng đại, gã dùng một tay nắm lấy cổ áo của Cố Bắc.
“Con gái tôi chỉ mới ba tuổi, nếu như không phải tận mắt nhìn thấy, tôi nhất định không tin đây là do nó viết.” Cố Bắc lắc đầu: “Tuy rằng không muốn thừa nhận, nhưng sự thật chính là sự thật, em gái tôi đã chết 20 năm trước, nay trở về ám lên người con gái tôi.”
Cố Bắc hỏi tôi về chiếc điện thoại di động, gã lấy lại rồi mở một thư mục được mã hóa, bên trong chứa một số bức ảnh mà gã tự chụp.
Giữa căn phòng thoải mái xa hoa là một mảng mực đỏ như máu bị vẩy tung tóe khắp nơi, lộn xộn bừa bãi. Trên vách tường, ga giường, sàn nhà, nơi nào cũng có thể nhìn thấy dấu tay của con nít, cùng với cả đống chữ viết xiêu vẹo rất dữ tợn —— Cố Đồng Đồng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play