"Vớ vẩn! Mấy người nhốt tôi ở đây, còn mặt mũi hỏi tôi nữa à?" Tôi sốt ruột xua tay: "Hôm nay tôi nhất định phải đi, trong cửa hàng của tôi còn nuôi một con chó nữa, nó đã mấy ngày không ăn rồi, tôi rất lo cho nó."
"Lo cho nó? Cậu vẫn nên lo cho mình trước đi." Hừ lạnh một tiếng, Ngụy Kiệm Minh đứng ở phía sau sư huynh của mình, cánh tay trái mất tự nhiên co vào trong đạo bào.
Gã đã từng đấu pháp cùng với tôi, kết quả bị tôi đả thương, lúc này tôi có thể nhìn ra một tia kiêng rè hiện lên trong mắt gã: “Đây không phải là đạo sĩ Ngụy Kiệm Minh hay sao? Tối qua thật ngại quá, tôi chỉ dùng ba phần công lực, ai mà ngờ anh lại không chịu được như vậy. Đều tại tôi, là do tôi ra tay không có chừng mực."
"Cậu!" Sắc mặt Ngụy Kiệm Minh như sắt, gã nắm chặt hai tay muốn xông tới, nhưng lại bị Ngụy Ôn Minh ngăn lại.
“Kiệm Minh, không được làm càn.” Nhìn vào trong phòng một chút, gã nhíu mày, xua xua tay: “Cậu quay về ngủ tiếp đi, chúng tôi kiểm tra một vòng rồi sẽ đi.”
"Sáng sớm đã phá vỡ giấc mơ của người ta, đến lý do cũng không nói? Mấy người tu đạo đều mất lịch sự như vậy à?" Hai tay ôm chăn, tôi nghiêng người dựa vào khung cửa: "Mấy người định khi nào mới thả tôi đi? Cho tôi biết chính xác đi."
Vốn định theo tôi vào phòng kiểm tra, nghe vậy Ngụy Ôn Minh dừng lại, trên mặt lộ ra một sự nghi ngờ: “Cậu vội vàng muốn rời đi như vậy, muốn đi đâu? Chúng tôi đã xem qua thông tin về cậu, cậu chỉ có một mình ở Giang Thành, không người thân thích, chẳng lẽ cậu vội vàng trở về, là muốn mật báo tin tức cho 'thứ' nào đó?"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT