“Không sao, chỉ là vết thương nhỏ mà thôi.” Ông lão mặc áo gai nói đứt quãng, vừa ho ra máu vừa khua tay, bộ dạng trông rất tàn tạ.
“Đa tạ đạo huynh ra tay giúp đỡ.” Tay cầm Tam Hoàng kiếm, vẻ mặt của Từ Tứng Long áy náy và không cam tâm: “Đều tại tên Cao Kiện quỷ quyệt xảo trá, giả heo ăn thịt hổ, âm mưu chống lại tôi!"
“Tay nghề không bằng người, không có gì để nói.” Nhặt chiếc chuông vàng rơi trong bùn đất lên, ông lão mặc áo gai đeo lại vào thắt lưng: “Trên người Cao Kiện này có tà tính, chúng ta lúc trước đều đánh giá thấp cậu ta rồi."
Sau khi thở ra một hơi, nếp nhăn trên mặt của ông ta có vẻ như lại sâu hơn mấy phần: "Lão đạo tôi khuyên mọi người, tuyệt đối đừng nương tay, tiểu tử này không hề đơn giản, cẩn thận bị lật thuyền trong mương."
Sư phụ của Lãnh Thanh Huyền cũng đi tới đỡ ông lão mặc áo gai: "Đạo huynh tại sao nói như vậy?"
Ông lão trầm ngâm một lát: "Từ khi chúng ta phong núi đến nay không có một chuyện nào thuận lợi. Theo lý mà nói chúng ta thuận theo ý trời, chiếm được thiên thời nhân hòa, đáng lẽ là nên thuận lợi bắt được mới đúng. Nhưng trên thực tế chúng ta vẫn luôn ở thế bất lợi, điểm này chúng ta đừng phủ nhận."
"Là chúng ta đã khinh địch rồi, người này giỏi che giấu sự vụng về của mình, tâm cơ thâm sâu!" Ở trên pháp đàn điều khiển đại trận Thập Phương Câu Diệt, Diệp Khánh Thu đánh ra các lá bùa như bị điên.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT